Cùng
với chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng
Hồ Chí Minh đã trở thành nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động cách mạng của Đảng. Trong tiến trình đổi mới đất nước, Đảng và Nhà nướcluôn đặt lên hàng đầu nhiệm vụ bảo vệ, vận dụng và phát triển sáng tạo tư
tưởng Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, các thế lực thù địch, phản động luôn tìm mọi thủ
đoạn thâm độc nhằm công kích, xuyên tạc hòng bác bỏ tư tưởng Hồ Chí Minh. Do
vậy, nhận diện, đấu tranh phản bác các luận điệu xuyên tạc giá trị tư tưởng Hồ
Chí Minh đang là một trong những nhiệm vụ cấp bách hiện nay.
1.
Nhận diện bản chất, động
cơ và biểu hiện của những âm mưu và thủ đoạn xuyên
tạc giá trị tư tưởng Hồ Chí Minh
Thứ nhất, truyền bá tư tưởng chống cộng, bài trừ chủ nghĩa cộng sản
Sự phát triển mạnh mẽ của học thuyết Mác - Lênin và phong trào cách mạng xã
hội chủ nghĩa trên phạm vi toàn thế giới đã làm lung lay chế độ tư bản chủ
nghĩa và lợi ích của giai cấp tư sản vốn đã tồn tại mấy trăm năm qua. Vì thế,
họ đã rất tích cực chống cộng, bài trừ chủ nghĩa cộng sản hòng duy trì chế độ
tư bản chủ nghĩa và lợi ích của giai cấp thống trị.
Sau khi chế độ xã hội chủ nghĩa ở các nước Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, phong
trào cộng sản rơi vào thoái trào; các thế lực thù địch càng được dịp đẩy mạnh
rêu rao, đắc ý tuyên bố về “sự cáo chung” của học thuyết Mác, của chủ nghĩa xã
hội và khẳng định về tương lai vĩnh hằng của chủ nghĩa tư bản. Nhưng chính
những thành công của sự nghiệp đổi mới ở Việt Nam là minh chứng thuyết phục
phản bác lại luận điệu sai trái đó. Vì thế, một khi công cuộc đổi mới ở nước ta
ngày càng giành được nhiều thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, thì những luận
điệu xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh, chống phá Đảng và Nhà nước Việt Nam cũng ngày càng gia tăng với cách thức
chống phá rất tinh vi, xảo quyệt. Các thế lực thù địch cho rằng, nếu chúng
thành công trong việc xuyên tạc và hạ bệ “thần tượng Hồ Chí Minh”, thì
Việt Nam sẽ không chỉ mất đi “tài sản tinh thần vô cùng
to lớn và quý giá”, mà còn mất đi chất keo “kết dính” toàn Đảng và sự gắn kết
giữa Đảng với nhân dân, vốn tạo lên sức mạnh trong công cuộc đổi mới đất nước.
Thứ hai, vì
lợi ích kinh tế và động cơ chính trị bất chính
Một số phần tử vì tiền mà
sẵn sàng chấp nhận từ bỏ cả lòng tự trọng, bán rẻ lương tâm, lấy việc bồi bút, xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh để
kêu gọi tài trợ, ủng hộ của các thế lực, tổ chức phản động làm phương thức kiếm
sống của mình.
Bên cạnh đó, một số phần tử cơ hội không đạt được tham
vọng chính trị như mình mong muốn, hoặc đã từng đạt được kỳ vọng, từng nắm giữ
những vị trí quan trọng trong hệ thống chính trị của Việt Nam, nhưng do không
chịu tu dưỡng bản thân, vi phạm đạo đức cách mạng, thoái hóa, biến chất, vi
phạm pháp luật hoặc quy định của tổ chức mà bị kỷ luật, giáng chức, thậm chí là
vướng vào vòng lao lý, có thái độ bất mãn, nói xấu Đảng, Nhà nước và chế độ ta;
cắt xén, thêm bớt tư liệu, xuyên tạc, phủ nhận tư tưởng Hồ Chí Minh”[10, tr.195].
Thủ
đoạn xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh của các thế lực thù địch rất phong phú, đa dạng và tinh
vi.
Các thế lực thù địch
thường sử dụng một số thủ đoạn, như: Một là, vu khống, dựng chuyện, ngụy tạo
tài liệu, phủ định các sự kiện, quan điểm khoa học đúng đắn về Chủ tịch Hồ Chí
Minh. Hai là,bóp méo, cắt xén, xuyên tạc sự
thật và nhận thức về Chủ tịch Hồ Chí Minh. Cách thức thực hiện của các thế lực thù địch ngày càng tinh vi và khó nhận biết
khi chúng cố tình đánh tráo khái niệm, trộn lẫn thật - giả; cố tình “xôi đỗ” nửa
khen, nửa chê. Một mặt, chúng tỏ ra khách quan, tôn trọng, thậm chí là “tôn
vinh” Hồ Chí Minh; mặt khác, lại “khéo léo” lồng ghép các quan điểm cá
nhân xuyên tạc, bôi nhọ hình ảnh và tư tưởng Hồ Chí Minh vào trong đó. Ba là,
so sánh, đối lập cực đoan giữa tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác - Lênin; giữa
tư tưởng Hồ Chí Minh với quan điểm, đường lối
của Đảng trong công cuộc đổi mới đất nước... nhằm xuyên tạc, phủ định tư tưởng
Hồ Chí Minh, phủ định vai trò lãnh đạo của Đảng, tiến tới mục tiêu và cuối cùng
là xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam mà chúng ta đang tích cực xây
dựng.
2. Đấu tranh
chống lại các luận điệu xuyên tạc giá trị tư tưởng Hồ Chí Minh
Thứ nhất, cho rằng,
Chủ tịch Hồ Chí Minh không phải là nhà tư tưởng
Các thế lực thù địch cho rằng, không có “tư tưởng Hồ Chí Minh”, vì xét về nội dung thì
Hồ Chí Minh chủ yếu chỉ tổng hợp, sắp xếp, diễn đạt lại các quan điểm của người
khác hoặc trích ca dao, tục ngữ chứ không có tư tưởng của riêng mình; còn xét
về hình thức thì Hồ Chí Minh đa số chỉ có những bức thư, bài viết, bài nói ngắn
chứ gần như không hề có tác phẩm nào xứng tầm chuyên bàn về lý luận như các nhà
tư tưởng khác. Chúng còn đưa ra lập luận rằng, trong ba bản Hiến pháp năm 1946, 1959, 1980 đều không hề có “năm chữ tư tưởng Hồ
Chí Minh”. Sau khi Liên Xô và các nước xã hội chủ
nghĩa Đông Âu tan rã vào cuối thập niên 1980 - đầu thập niên 1990 thì “tư tưởng Hồ Chí Minh” lại “đột nhiên” xuất hiện
ở Đại hội VII (1991) của Đảng và Hiến pháp năm 1992. Chúng giải thích
rằng, bởi vì lúc này “chủ nghĩa Mác - Lênin đã hết thời và là nguyên nhân dẫn tới sự sụp đổ của Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông
Âu. Vì thế, Đảng đã cố tình bấu víu, đưa thêm “tư tưởng Hồ Chí
Minh” vào tiếp theo sau chủ nghĩa Mác - Lênin để tuyên truyền,
trấn an nhân dân và cán bộ, đảng viên.
Tuy nhiên, theo V.I.Lênin, một người xứng
đáng là “nhà tư tưởng” khi họ giải quyết được trước người khác tất cả những
vấn đề về chính trị - chiến lược, sách lược, các vấn đề về tổ chức, về những
yếu tố vật chất của phong trào một cách tự giác. Vì vậy, mặc dù Hồ Chí Minh cũng tự nhận mình không phải là nhà tư tưởng, nhưng
thực tế thì trong quá trình hoạt động cách mạng, tư tưởng của Người đã dần được
hình thành và được bạn bè thế giới công nhận. “Tư tưởng Hồ Chí Minh là một hệ thống quan điểm toàn diện và sâu sắc về
những vấn đề cơ bản của cách mạng Việt Nam”[9,
tr.88]. Tiêu biểu là tư tưởng về độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã
hội với nội dung cốt lõi là giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp và giải
phóng con người.
Chủ nghĩa Mác - Lênin có vai trò rất quan trọng trong
việc hình thành tư tưởng Hồ Chí Minh. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng khẳng định, chủ nghĩa Mác -
Lênin là “chủ nghĩa chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mệnh nhất”[4,tr.289], chỉ đường
cho cách mạng Việt Nam vận động; đồng thời, “Chủ
nghĩa Mác - Lênin là kim chỉ nam cho hành động, chứ không phải là kinh thánh”[6, tr.120].
Điều đó cho thấy, Chủ tịch Hồ Chí Minh tiếp thu
lý luận Mác - Lênin theo hướng cốt nắm lấy cái tinh thần, cái bản chất để vận
dụng cho phù hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam, không đi tìm những kết luận
có sẵn trong sách vở kinh điển. Một mặt, Chủ tịch Hồ Chí Minh vận dụng
sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin cho phù hợp với thực tiễn cách mạng Việt Nam;
mặt khác, làm phong phú thêm chủ nghĩa Mác - Lênin trong những điều kiện lịch
sử mới. Ví dụ, khi bàn về mối quan hệ giữa cách mạng vô sản ở các nước tư bản
và cách mạng giải phóng dân tộc ở thuộc địa, C.Mác cho rằng, cách mạng vô sản
sẽ nổ ra và giành thắng lợi ở những nước tư bản phát triển. V.I.Lênin phát
triển hơn một bước khi cho rằng, cuộc đấu tranh của giai cấp vô sản ở chính
quốc cần phải liên minh với cuộc đấu tranh của các dân tộc bị áp bức ở các
thuộc địa. Chủ tịch Hồ Chí Minh căn cứ vào điều kiện cụ thể của Việt Nam đã cho
rằng, cách mạng giải phóng dân tộc ở các nước thuộc địa tuy có quan hệ chặt chẽ
với cách mạng chính quốc, nhưng không hoàn toàn phụ thuộc vào cách mạng chính
quốc, thậm chí có thể giành thắng lợi trước cách mạng vô sản ở chính quốc và
qua đó, thúc đẩy cách mạng vô sản ở chính quốc phát triển. Hoặc như khi giải
quyết vấn đề dân tộc và giai cấp tại Việt Nam, ngay trong Chính cương vắn tắt
của Đảng năm 1930 do Người khởi thảo đã nêu: “Chủ trương làm tư sản dân quyền
cách mạng và thổ địa cách mạng để đi tới xã hội cộng sản”[8, tr.2]. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nêu những luận điểm mới
mẻ, đầy sáng tạo khi nói về quy luật hình thành Đảng Cộng sản, bản chất của
Đảng trong điều kiện một nước nông nghiệp lạc hậu, xây dựng Đảng Cộng sản cầm
quyền. Người đã vận dụng lý luận, làm
phong phú và phát triển học thuyết Mác - Lênin về Đảng cho phù hợp với điều
kiện cách mạng Việt Nam, có giá trị sâu sắc cả về mặt lý luận và thực tiễn cho
công tác xây dựng Đảng hiện nay...
Ngay từ rất sớm, trước khi khái niệm tư tưởng Hồ Chí Minh xuất hiện thì thế giới đã thừa nhận có tư tưởng Hồ Chí Minh. Tổ chức UNESCO khẳng định: “Tư tưởng Hồ Chí
Minh là hiện thân khát vọng của các dân tộc trong việc bảo vệ bản sắc dân tộc
của mình và tiêu biểu cho sự thúc đẩy hiểu biết lẫn nhau”[1, tr.60].
Nhiều nhà khoa học, nhà lãnh đạo, các tổ chức tiến bộ trên thế giới đã thừa
nhận Chủ tịch Hồ Chí Minh là một nhà tư tưởng; và thực tiễn những thành tựu to
lớn mà cách mạng Việt Nam đạt được đã củng cố vững chắc điều này. Vậy tại sao
các thế lực chống đối vẫn cố tình chống phá, “quay lưng” với những bằng chứng
xác thực về giá trị của tư tưởng Hồ Chí Minh? Điều này hiển nhiên không xuất
phát từ lý do khoa học hay hạn chế trong nhận thức. Các thế lực thù địch thậm
chí còn hiểu rất rõ nội dung và tầm ảnh hưởng sâu rộng của tư tưởng Hồ Chí Minh
tới cách mạng Việt Nam, tới lương tri của nhân loại và nhân dân tiến bộ thế
giới. Việc họ xuyên tạc, phủ nhận sự tồn tại của tư tưởng Hồ Chí Minh là do
xuất phát từ động cơ chính trị đen tối, với mục đích gây hoang mang, mơ hồ về
chính trị của các tầng lớp nhân dân; phá hoại nền tảng tư tưởng của Đảng; gây mất ổn định chính
trị, tạo cớ can thiệp vào công việc nội bộ và phá hoại công cuộc xây
dựng chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam.
Thứ hai, đối lập tư tưởng Hồ Chí
Minh với chủ nghĩa Mác - Lênin và đường lối của Đảng
Về luận điệu đối lập tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác - Lênin
thì có hai quan điểm xuyên tạc chính mà các thế lực thù địch nhắm vào: Một là,
chúng cho rằng, tư tưởng Hồ Chí Minh khác và đối lập với chủ nghĩa Mác - Lênin
về bản chất. Hai là, chúng “tôn vinh” tư tưởng Hồ Chí Minh và hạ thấp giá trị
và vai trò của chủ nghĩa Mác - Lênin đối với cách mạng Việt Nam. Sự thật là, cả
hai quan điểm này đều là không đúng cả về lịch
sử và lôgic. Về mặt lịch sử, chủ nghĩa Mác -
Lênin chính là nguồn gốc quan trọng dẫn tới việc hình thành tư tưởng Hồ Chí
Minh. Về mặt lôgic, tư tưởng Hồ Chí Minh chính
là sự vận dụng sáng tạo, phát triển và làm phong phú chủ nghĩa Mác - Lênin
trong điều kiện lịch sử mới. Vì thế, tư tưởng Hồ Chí Minh thống nhất với chủ
nghĩa Mác - Lênin về bản chất chứ không hề có sự mâu thuẫn, đối lập như sự suy
luận, xuyên tạc một số người.
Về quan điểm thứ nhất, các thế lực thù địch đã cố tình dựa
vào những luận điểm có tính bổ sung, phát triển chủ nghĩa Mác - Lênin hay sự kế
thừa những giá trị tư tưởng của nền cộng hòa Pháp và Mỹ để kết luận: Hồ Chí
Minh “là một người theo chủ nghĩa cộng hòa và chủ nghĩa hòa bình hơn là một
người theo chủ nghĩa cộng sản”?!. Chúng tìm cách đối lập tư tưởng Hồ Chí Minh
với chủ nghĩa Mác - Lênin, vì thế đã vu khống rằng: Chủ nghĩa Mác - Lênin là chủ nghĩa chia rẽ và cực đoan,
thiên về đấu tranh giai cấp, đối lập với tư tưởng Hồ Chí Minh là tư tưởng đề
cao đoàn kết và thống nhất; Hồ Chí Minh là người theo chủ nghĩa dân tộc chứ
không theo chủ nghĩa cộng sản, chỉ nhấn mạnh đến đoàn kết chứ không nhấn mạnh
đến đấu tranh[7, tr.6-7].
Thực chất của luận điệu này chính là muốn hướng lái dư luận hoài nghi về
bản chất khoa học và cách mạng của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng
Hồ Chí Minh, gây ra tâm lý hoang mang, dao động, chia rẽ sự thống
nhất về chính trị, tư tưởng, tổ chức trong Đảng, làm giảm sút niềm tin của cán
bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng. Sâu xa
hơn nữa, chúng muốn phủ nhận nền tảng tư tưởng, lý luận của Đảng và vai
trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, muốn Việt Nam thay đổi chế độ
chính trị, thực hiện đa nguyên, đa đảng, từ bỏ mục tiêu và con đường đi lên chủ
nghĩa xã hội.
Về quan điểm thứ hai, các thế lực thù địch cho rằng, chủ nghĩa Mác - Lênin
từng có giá trị nhưng đã bị lịch sử vượt qua. Hơn nữa,
chúng còn ngụy biện rằng, cho dù chưa bị lịch sử vượt qua thì chủ nghĩa Mác -
Lênin cũng chỉ phù hợp với các nước phương Tây, còn tư tưởng Hồ Chí Minh mới
phù hợp với Việt Nam. Do đó, các thế lực thù địch ra sức kêu gọi “chỉ cần theo
tư tưởng Hồ Chí Minh, bỏ qua chủ nghĩa Mác-Lênin”[2, tr.100]. Từ đó họ cho rằng, nên đưa chủ nghĩa Mác - Lênin ra khỏi nền tảng tư
tưởng của Đảng, chỉ nên giữ lại tư tưởng Hồ Chí Minh là đủ. Đây là quan điểm
nhân danh là đề cao tư tưởng Hồ Chí Minh, song thực chất chính là nhằm phủ nhận
cả chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh, bởi trong tư tưởng Hồ Chí
Minh đã có chủ nghĩa Mác - Lênin. Đây chính là thủ đoạn “nâng lên” để
“hạ thấp”, “đề cao” để “phủ nhận” mà thôi. Nếu tách tư tưởng Hồ Chí Minh khỏi
cội nguồn lý luận quan trọng nhất là chủ nghĩa Mác - Lênin thì bản thân tư
tưởng Hồ Chí Minh cũng không còn những đặc tính tốt đẹp như nó vốn đang có nữa.
Bên cạnh thủ đoạn đối lập tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa
Mác - Lênin thì các thế lực thù địch còn xuyên tạc, đối lập tư tưởng Hồ Chí
Minh với đường lối của Đảng; chúng lấy tấm gương đạo đức, cuộc đời, sự nghiệp
của Hồ Chí Minh để bôi nhọ Đảng. Chúng vin vào cớ hiện nay “một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có
những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy
thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống” như trong Nghị quyết Hội nghị
Trung ương 4 khóa XI của Đảng đã khẳng định để thổi phồng những khuyết
điểm của một số cán bộ thoái hóa, biến chất mà làm ngơ trước những ưu điểm mang
tính bản chất của đa số những cán bộ, đảng viên trong hệ thống chính trị. Từ đó, chúng cho rằng, Đảng Cộng sản Việt
Nam ngày nay cũng đã thoái hóa, biến chất, khác xa với lý tưởng, khát vọng
trong tư tưởng Hồ Chí Minh. Chúng yêu cầu phải bỏ Điều 4 trong Hiến pháp, tức
là xóa bỏ quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Xây dựng, chỉnh đốn Đảng gắn với đấu tranh “tự phê bình và phê bình” là
việc làm thường xuyên, mang bản chất cách mạng của Đảng Cộng sản Việt Nam. Ngay Hồ Chí Minh cũng đã từng khẳng định:
“Một Đảng mà giấu giếm khuyết điểm của mình là một Đảng hỏng. Một Đảng có gan
thừa nhận khuyết điểm của mình, vạch rõ những cái đó, vì đâu mà có khuyết điểm
đó, xét rõ hoàn cảnh sinh ra khuyết điểm đó, rồi tìm kiếm mọi cách để sửa chữa
khuyết điểm đó. Như thế là một Đảng tiến bộ, mạnh dạn, chắc chắn, chân chính”[5, tr.301]. Vậy mà,
khi Đảng kiên quyết đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng, loại trừ các vấn
nạn trong công tác cán bộ để nhằm làm trong sạch Đảng, lấy lại niềm tin của
nhân dân với Đảng, với chế độ thì các thế lực thù địch lại vu khống, quy kết là Đảng “đấu đá nội bộ”, “đấu tranh giữa các phe
phái vì quyền lực”. Chúng làm ra vẻ khách quan khi dùng tư tưởng, đạo đức
Hồ Chí Minh làm “hệ quy chiếu” để đánh giá, phát xét Đảng. Đề cao và đối lập tư
tưởng Hồ Chí Minh với chủ trương của Đảng để chống phá Đảng là thủ đoạn rất
tinh vi và nguy hiểm, như viên đạn bọc đường, vì nó có thể gây hoang mang, mất
niềm tin, chia rẽ nội bộ; đặc biệt, nó có thể
làm một bộ phận dân chúng, thậm chí là ngay cả các nhà khoa học, những trí thức vốn rất tin và kính trọng
Hồ Chí Minh cũng có thể trở nên bất mãn, mất niềm tin vào Đảng, vào chế độ hiện
nay.
Thứ ba, phủ nhận giá trị thực tiễn
và sức sống của tư tưởng Hồ Chí Minh trong giai đoạn hiện nay
Các thế lực thù địch cho rằng, Hồ Chí Minh là
nhà “dân tộc chủ nghĩa chứ không phải là nhà mác-xít”; “không thể lấy tư tưởng
Hồ Chí Minh làm nền tảng” vì tư tưởng
Hồ Chí Minh không phù hợp với điều kiện mới của kinh tế thị trường và hội nhập
quốc tế. Chúng cũng ra sức phủ nhận sự cần thiết và hiệu quả của việc học tập và làm
theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh.
Các thế lực thù địch cố tình không hiểu rằng, học tập và làm theo tư tưởng,
đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh là học cái
tinh túy trong tư tưởng, phương pháp, phong cách của Người để vận dụng linh
hoạt, sáng tạo vào trong thực tiễn như chính trước đây Hồ Chí Minh đã
học tập, vận dụng sáng tạo thành công chủ nghĩa Mác - Lênin vào hoàn cảnh cụ
thể của cách mạng Việt Nam chứ không phải
học rồi “làm theo” một cách máy móc. Do đó, đẩy mạnh việc học tập và làm theo
tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh trong giai đoạn hiện là chủ
trương đúng đắn của Đảng, hợp với lòng dân và có giá trị thiết thực trong mọi
mặt của đời sống xã hội.
Kết luận
Đấu tranh chống các
luận điệu xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh chính là nhằm bảo vệ nội dung và giá trị của tư tưởng Hồ Chí Minh,
góp phần vào bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng trong bối cảnh hiện nay. Để việc
đấu tranh chống các luận điệu xuyên tạc giá trị tư tưởng
Hồ Chí Minh thực sự thuyết phục, thì chúng ta phải nắm chắc âm mưu, thủ
đoạn của các thế lực thù địch; đồng thời, phải có cái nhìn khách quan, “tôn trọng sự thật lịch sử”, không được chủ
quan, áp đặt, thiên kiến hoặc máy móc trong việc nhận định, đánh giá, phản bác
các luận điệu xuyên tạc giá trị tư tưởng Hồ Chí Minh. Bên cạnh đó, chúng
ta cũng cần phải nghiêm túc nhìn nhận, đánh giá lại chính mình trước những luận
điệu xuyên tạc đó để bổ sung và phát triển tư tưởng Hồ Chí Minh lên một tầm cao
mới, phù hợp với thực tiễn phát triển của thế giới và Việt Nam hiện nay.
Tài liệu tham khảo:
[1] Phạm Ngọc Anh (2013), Tư tưởng Hồ Chí Minh
- không thể phủ nhận, Tạp chí Lý luận chính trị, số 11.
[3] Hội đồng lý luận
Trung ương (2014), Luận cứ phê phán các quan
điểm sai trái thù địch, Nxb. Chính trị quốc gia Sự thật, Hà Nội.
[4] Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, tập 2.
[5] Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, tập 5.
[6] Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, tập 7.
[7] Lê Hữu Nghĩa (2019), Sức sống của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng
Hồ Chí Minh trong thời đại ngày nay, Tạp chí Lý luận chính
trị, số 5.
[9] Đảng Cộng sản Việt Nam
(2011), Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XI,
Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội.
[10] Đảng Cộng sản Việt Nam
(2016), Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII,
Văn phòng Trung ương Đảng, Hà Nội.